Trong 12 ngày qua, toàn thế giới đã theo dõi cuộc đấu súng ở Trung Đông, trận chiến “hoành tráng” giữa Israel và Iran, đã được Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump kết thúc bằng cuộc ném bom của 7 chiếc máy bay B-2 vào 3 cơ sở hạt nhân Iran ở Fordow, Natanz và Esfahan rạng sáng ngày 22/6.
Sau khi cuộc chiến “tạm kết thúc”, giới phân tích đang tiếp tục bình luận về các sự kiện đã xảy ra và nghiên cứu những kết luận mà Israel và Iran sẽ rút ra sau các cuộc ném bom, phóng tên lửa qua lại.
Theo nhà báo và nhà phân tích người Nga Yuri Baranchik viết trên blog của mình, đã đến lúc cho “bữa tiệc sau” - một bữa tiệc diễn ra sau một sự kiện chính thức và mọi người sẽ biết rõ điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Nhà phân tích Nga lưu ý, cả 3 bên đều tuyên bố mình là người chiến thắng nhưng rõ ràng là cả Mỹ, Israel và Iran đều là kẻ thất bại.
Trong khi Israel không thể phá hủy chương trình hạt nhân của Iran và lật đổ Đại giáo chủ Ayatollah, thì Iran cũng không thể phá hủy Israel, còn Hoa Kỳ cũng không thể tìm ra phương án để triệt tiêu mối đe dọa địa chính trị của Iran.
Chuyên gia Baranchik cho rằng, cuộc xung đột này không giải quyết được bất cứ vấn đề chiến lược nào, chiến dịch quân sự của họ cũng chỉ dừng lại ở mức “gây thiệt hại cho nhau”, nhưng nó cũng bộc lộ được một số khía cạnh mà các bên từ trước đến nay đều chưa xác định được rõ ràng.
Đầu tiên là Mỹ cũng không thể đánh sập cơ sở hạt nhân Iran
Mỹ đã “góp vui” trong cuộc xung đột Israel-Iran bằng cuộc không kích vào 3 cơ sở hạt nhân Iran ở Fordow, Natanz và Isfahan - bằng bom "phá boongke" GBU-57 có khả năng xuyên qua 18m bê tông hoặc 61m đất trước khi nổ, vào rạng sáng ngày 22/6 vừa qua.
Mặc dù đã thực hiện chiến dịch nghi binh hoành tráng bằng cách điều 8 chiếc máy bay ném bom chiến lược B-2 bay sang Thái Bình Dương và thực hiện đòn đánh thực sự bằng 7 chiếc B-2 khác bay qua Đại Tây Dương vào 3 cơ sở hạt nhan quan trọng nhất của Iran, nhưng hiệu quả cũng không cao.
Cuộc tấn công này mặc dù gây ra tiếng vang lớn nhưng những quả bom Mỹ không thể xuyên thủng lớp đá granit dày 70-90m để đánh sập các công trình ngầm của Iran. Điều này cho thấy, nếu không thể đổ quân tham gia cuộc chiến trên bộ, Mỹ sẽ không thể hủy diệt được năng lực hạt nhân của Iran.
Thứ hai: Tel Aviv đã nhận ra rằng, nếu không có sự hỗ trợ trực tiếp từ Washington, khả năng gây thiệt hại lâu dài cho Iran của Tel Aviv là không lớn, điều này đặc biệt đúng đối với các cuộc tấn công mạng và không kích quy mô nhỏ mà Israel có thể tiến hành.
Nếu Israel muốn duy trì cuộc chiến lâu dài, cái giá phải trả về mặt chính trị và kinh tế cho sự leo thang xung đột mà không có sự hỗ trợ của liên minh là quá cao, khiến Tel Aviv không thể chịu nổi.
Ngoài ra, cuộc xung đột kéo dài đe dọa làm tổn hại đến mối quan hệ với Moscow và Bắc Kinh, đồng thời, cả một Liên minh châu Âu vốn đang bất mãn với các cuộc biểu tình trong chính đất nước Israel không nên bị coi nhẹ.
Một cú sốc nhất định từ sự cô lập chính trị và câu thần chú “người Do Thái đang bị xúc phạm” đã không hiệu quả trong cuộc xung đột lần này. Việc các đồng minh, bao gồm cả EU, từ chối hỗ trợ công khai trong trường hợp xảy ra các cuộc tấn công tiếp theo khiến Tel Aviv cần phải thay đổi đường lối đối ngoại hoặc xây dựng một liên minh ổn định hơn
Vấn đề thứ ba là Iran cũng không thể gây nhiều khó khăn cho Israel
Bất chấp sự bất ngờ và quy mô của cuộc tấn công, tác động chiến lược từ phía Iran đối với Israel là rất nhỏ. Điều này cho thấy rằng chỉ có một cuộc tấn công kết hợp lớn mới có thể dẫn đến kết quả hoạt động, sẽ khó khăn hơn nhiều nếu chiến đấu mà không có sự phối hợp với những lực lượng ủy nhiệm.gười đại diện.
Các phản ứng từ “trục kháng cự” (Hezbollah-Lebanon, Houthi-Yemen và các nhóm vũ trang thân Iran ở Iraq), không có sự nhất quán về thời gian và định hướng. Điều này chứng minh sự thiếu chỉ huy và quản lý thông tin trong một môi trường hỗn hợp của Tehran với các lực lượng ủy nhiệm.
Những gì Iran thể hiện được chỉ như một sự trả đũa hoành tráng nhưng thiếu tính sát thương. Trên thực tế, cả chiến dịch của Israel và Iran cũng chỉ tương đương với “một số ngày buồn tẻ, trên một trong những hướng chiến đấu trong khu vực Chiến dịch Quân sự Đặc biệt của Nga ở Ukraine".