Những giọt nước mắt làm nên huyền thoại Ronaldo

Khoảnh khắc Ronaldo gục ngã trên sân Da Luz không chỉ là nỗi buồn của tuổi 19, mà còn là bước khởi đầu cho một huyền thoại chinh phục cả châu Âu.

Ronaldo từng rơi nước mắt khi Bồ Đào Nha bại trận.

Ngày 4/7/2004, sân vận động Da Luz ở Lisbon như muốn nổ tung. Bồ Đào Nha, với “thế hệ vàng” đầy tài năng - Luis Figo, Rui Costa, Deco - bước vào trận chung kết EURO trên chính quê hương với niềm tin mãnh liệt vào chức vô địch đầu tiên trong lịch sử.

Nhưng bóng đá luôn khắc nghiệt. Hy Lạp, đội bóng không được đánh giá cao, tạo nên cú sốc lịch sử với chiến thuật phòng ngự kiên cường và bàn thắng duy nhất của Angelos Charisteas.

Khi tiếng còi mãn cuộc vang lên, hình ảnh một chàng trai gục xuống trong nước mắt đã đi vào ký ức của hàng triệu người hâm mộ - Cristiano Ronaldo, 19 tuổi, lần đầu nếm trải nỗi đau của thất bại đỉnh cao.

Từ cú sốc Lisbon đến khát vọng chiến thắng

Ronaldo khi ấy vừa kết thúc mùa giải đầu tiên trong màu áo Manchester United. HLV Luiz Felipe Scolari coi anh như một canh bạc táo bạo, nhưng chàng trai trẻ nhanh chóng chứng minh sự lựa chọn ấy là đúng đắn.

Ronaldo ghi bàn ngay trong trận mở màn - dù Bồ Đào Nha thua Hy Lạp 1-2 - và tiếp tục tỏa sáng ở bán kết trước Hà Lan với một cú đánh đầu mẫu mực. Figo, người đàn anh vĩ đại, nhìn thấy ở Ronaldo hình ảnh của “người kế nhiệm,” luôn động viên anh tự tin thể hiện bản lĩnh.

Thế nhưng, trong trận chung kết, mọi nỗ lực của Bồ Đào Nha đều vô vọng. Họ sở hữu kỹ thuật tinh tế, sức trẻ và niềm khát khao cháy bỏng, nhưng không thể xuyên thủng hàng phòng ngự kỷ luật của Hy Lạp.

Khi trận đấu khép lại, Ronaldo bật khóc nức nở. Đó không chỉ là nước mắt của một cầu thủ trẻ, mà còn là nỗi đau của cả một dân tộc khát khao vinh quang.

Điểm khác biệt lớn nhất ở Ronaldo chính là thái độ với thất bại. Anh không cho phép bản thân gục ngã. Nỗi đau Lisbon năm ấy trở thành động lực hun đúc một con người kiên cường, không ngừng ám ảnh với chiến thắng. Euro 2004 chính là khởi đầu cho hành trình xây dựng nên một huyền thoại bóng đá.

Ronaldo anh 1

Giờ đây, Ronaldo - ở tuổi 40 - đã là huyền thoại bóng đá thế giới.

12 năm sau, khi EURO 2016 diễn ra, Ronaldo không còn là cậu bé ngày nào. Anh bước ra sân với băng đội trưởng, là biểu tượng số một của bóng đá Bồ Đào Nha. Và lịch sử đã mỉm cười với Ronaldo.

Lần này, Bồ Đào Nha vượt qua chủ nhà Pháp bằng cú sút xa như búa bổ của Eder trong trận chung kết. Ronaldo rơi nước mắt, nhưng là những giọt nước mắt mang màu của vinh quang - dù anh phải rời sân từ hiệp một vì chấn thương.

Những dấu mốc trưởng thành

Nhìn lại EURO 2004, hành trình của Ronaldo như một bản giao hưởng chứa đầy cảm xúc. Trận ra quân gặp Hy Lạp (1-2), anh vào sân từ ghế dự bị, ghi bàn đầu tiên cho đội tuyển quốc gia - dù chỉ là bàn danh dự. Trong chiến thắng trước Nga (2-0), Ronaldo vào sân từ phút 78, thể hiện sự năng nổ và khát khao.

Trận then chốt gặp Tây Ban Nha (1-0), trong lần đầu đá chính, Ronaldo để lại dấu ấn bên cánh với những pha bứt tốc táo bạo. Tứ kết gặp Anh (2-2, thắng 6-5 pen), anh sút thành công một quả penalty, thể hiện thần thái của người không run sợ.

Bán kết gặp Hà Lan (2-1), Ronaldo mở tỷ số bằng cú đánh đầu dũng mãnh. Chung kết gặp Hy Lạp (0-1), dù chơi trọn 90 phút, Cristiano bất lực trước “bức tường” Hy Lạp và kết thúc trong nước mắt.

Chính những khoảnh khắc đó khắc họa rõ nét một Ronaldo trẻ trung nhưng đầy nhiệt huyết - mái tóc vuốt keo bóng mượt, thân hình chưa hoàn thiện, nhưng ánh mắt luôn rực cháy niềm tin.

Ronaldo anh 2

Ngay cả khi đã lớn tuổi, Ronaldo vẫn chưa muốn dừng lại.

Hơn hai thập kỷ trôi qua, hình ảnh chàng trai áo số 17 khóc trên sân Da Luz vẫn là một biểu tượng. Nó nhắc nhở rằng mọi vinh quang đều được đúc kết từ những thất bại cay đắng. Không có nỗi đau năm 2004, sẽ chẳng có một CR7 với năm Quả bóng Vàng, hàng loạt kỷ lục ghi bàn và vị thế biểu tượng toàn cầu.

Những giọt nước mắt ngày ấy không chỉ là nỗi buồn, mà là điểm khởi đầu cho một hành trình phi thường. Ronaldo biến thất bại thành động lực, biến nước mắt thành nhiên liệu để vươn tới đỉnh cao. Anh không chỉ giành chiến thắng cho bản thân, mà còn đưa bóng đá Bồ Đào Nha đến tầm cao chưa từng có - minh chứng rằng một thất bại hôm nay có thể là nền móng của vinh quang mai sau.

Cuốn sách “Leading: Learning from Life and My Years at Manchester United” được Sir Alex Ferguson viết chung với Michael Moritz xuất bản năm 2015 đem tới kinh nghiệm sống quý báu cho bất kỳ ai.