
Đàn Âm Hồn vừa được TP Huế xây dựng tại vị trí đàn triều đình hay cúng âm hồn ngày xưa - Ảnh: THÁI LỘC
Đây là một lễ giỗ chung, dịp cúng đặc biệt, riêng có của dân kinh đô cho đến
Đàn Âm Hồn vừa được TP Huế xây dựng tại vị trí đàn triều đình hay cúng âm hồn ngày xưa - Ảnh: THÁI LỘC
Đây là một lễ giỗ chung, dịp cúng đặc biệt, riêng có của dân kinh đô cho đến
Lễ cúng âm hồn tại đàn Âm Hồn, gần cửa Chánh Nam, Kinh thành Huế - Ảnh: NHẬT LINH
Triều đình cúng tế an ủi oan hồn
Ít năm sau sự biến kinh đô thất thủ, tình hình trong Kinh thành Huế xảy ra nhiều chuyện bất an, nhiều vụ hỏa hoạn bất thường. Người ta đồn do những âm hồn vất vưởng gây nên. Thời gian này, chính quyền thuộc Pháp thực hiện quy hoạch lại Kinh thành, người ta phát hiện hàng loạt hố chôn tập thể trong khi đào đắp đường sá, cống rãnh, đã di dời cải táng thành những nấm mồ chung.
Nhiều cộng đồng dân cư trong Kinh thành đã lập những đàn miếu thờ cúng dân binh thương vong. Triều đình Huế đã cho lập đàn Âm Hồn gần cửa Chánh Nam để cúng tế chiến sĩ trận vong lẫn đồng bào nạn vong, đặt lệ mỗi năm, xem là quốc lễ.
Sách Đại Nam thực lục đệ lục kỷ phụ biên năm 1894 viết: "Lập đàn tế vong hồn. Lúc đầu Bộ Lễ tâu nói năm Hàm Nghi thứ 1 kinh thành có việc, lần ấy những người gặp nạn binh đao phơi xác ngổn ngang, lâu năm biến thành lửa hồn quấy nhiễu dân cư, đến nỗi nhiều khi phát hỏa, xin lập đàn trong thành, mỗi năm trí tế một lần để an ủi vong hồn.
Bèn chuẩn chọn đất trước Nha Hộ thành dựng đàn, hằng năm đến ngày 24 tháng năm trí tế (phủ Thừa Thiên mua sắm lễ vật, Đề đốc Nha Hộ thành sung chức Khâm mệnh ban tế), bắt đầu từ năm ấy".
Lễ tế ở đàn Âm Hồn thời quân chủ được tổ chức đều đặn và khá quy mô. Năm 1915, Công sứ Orband viết trên B.A.V.H.: "Sau những trận đánh ở Huế thời Hàm Nghi nguyên niên (1885), những người chết trận - theo lời người dân Kinh thành than oán - là ma đã gây nhiều đám cháy.
Tháng 6-1894, Thượng thư Bộ Lễ xin phép được dựng trong Kinh thành gần cửa Quảng Đức và gần Ly Thiện một đàn để hằng năm đến ngày cúng (24 tháng năm âm lịch); nhiều bàn thờ để đặt các lễ vật cúng cho những nạn nhân chiến tranh.
Lễ vật gồm có: một con bò, một con dê, một con lợn, xôi, thức ăn chín, nước chè, rượu, gạo, vàng bạc, đèn hương... Một vị quan võ cao cấp được cử theo chiếu vua để điều khiển cúng bái: một quản vệ và hai ông đội hành lễ...". Năm 1916, vị này tiếp tục viết: "Ở Kinh thành có một đợt cúng cô hồn đơn giản nhưng rất cảm động... Vị đề đốc hộ thành đứng chủ lễ và trong buổi lễ có đọc sớ".
Lễ giỗ chung của người dân Kinh thành
Trong nỗi đau thương tột cùng Kinh đô thất thủ đã được người dân Huế biến thành lễ giỗ chung giàu tính nhân văn, đậm nghĩa đồng bào, đều đặn hằng năm, bắt đầu từ 23 cho đến 30 tháng năm âm lịch.
Trong những ngày này, những thành viên trong Ban điều hành quản lý miếu Âm Hồn trong Thành nội Huế khá tất bật sửa soạn cho lễ cúng 23 tháng năm sắp tới. Ngôi miếu này được lập khá sớm, ít năm sau 1885, khi người ta phát hiện các hố chôn tập thể là hàng trăm nạn nhân sự biến kinh đô thất thủ ven hồ Phu Văn cạnh đó.
Từ cả trăm năm qua, lễ cúng âm hồn ở miếu Âm Hồn được người dân phổ Phước Lợi tổ chức hết sức trọng thể, đầy đủ lễ vật, nghi thức bài bản.
Ông Lê Viết Nhân, thành viên ban điều hành quản lý miếu Âm Hồn, cho biết kinh phí dành cho việc cúng tế là do người dân đóng góp. Không chỉ người dân trong khu vực lân cận mà rất nhiều người từ đâu xa cũng đóng góp tiền bạc, góp phần cho việc nhang khói tế lễ ngày càng đàng hoàng, tươm tất hơn.
"Mọi người người nào cũng đóng góp cả. Không riêng ở trong xóm gần miếu đây mà người dân ở xa cũng đến đóng góp, nhất là mỗi dịp cúng âm hồn 23-5 âm lịch hằng năm" - ông Nhân cho biết.
Miếu Âm Hồn và đàn Âm Hồn chỉ là hai nơi tổ chức cúng âm hồn quy mô. Hầu hết mọi nhà dân trong Kinh thành và khu vực trung tâm TP Huế đều tổ chức cúng âm hồn. Cùng với đó là hầu hết các xóm đều có lễ cúng âm hồn.
Riêng trong mỗi chợ người ta tổ chức loạt lễ cúng, từ lễ chung của cả chợ còn có những lễ cúng riêng của hàng vải, hàng thịt, hàng cá... Lễ cúng cũng được các cơ quan, công sở tổ chức bài bản, trang nghiêm.
Truyền thống lễ cúng âm hồn của Huế luôn có hoa, chuối, nhang đèn, cau trầu, rượu trắng, vàng bạc, giấy tiền, giấy trắng, khoai, sắn, mít, đậu... Vật phẩm không thể thiếu là tô cháo loãng, cơm nắm và muối hột dành cho cô hồn chạy loạn chết đói.
Một bịch nước trong, thêm nồi nước chè dành cho cô hồn chết khát. Xấp giấy "áo binh" và đám củi đốt thành lửa ngọn để sưởi ấm cho cô hồn chết nước dưới các sông hồ...
"...Hỡi cô phu, cô phụ, cô tử, cô thần, mai hãy còn mình, mình hãy cúng/Cúng cha chú bác thím mợ cô dì ta cả thảy, đau đoạn sau càng đau đoạn trước, tình nhất sinh nhất tử sơ khác gì thân/Nầy hương hoa vàng giấy xôi rượu chuối chè, chút gọi rằng nếm lấy hơi xin nếm lấy lòng, nghĩa đồng chủng đồng bào thác xem như sống/Hỡi tinh linh các đấng, phù trì cho Tổ quốc trường tồn..."
Trích Văn tế cô hồn ngày 25 tháng năm ở Kinh thành Huế - Phan Bội Châu.
********************
Được vua châu phê Đệ nhất xảo thủ, được "tự do" ra vào cung cấm, được phong hàm Hàn lâm viện Kiểm thảo, Hàn lâm viện Biên tu - đó là nghệ nhân Nguyễn Văn Khả, người đảm trách xây dựng và trùng tu hàng loạt công trình thời Nguyễn, đồng thời được cho là tác giả của ngai vàng được công nhận Bảo vật quốc gia vừa bị sự cố nghiêm trọng...
>> Kỳ cuối: "Đệ nhất xảo thủ" làm ngai vàng