Bác sĩ Đặng Thùy Trâm và cuốn nhật ký thứ 3 - Kỳ 5: Thùy vẫn còn sống mãi

Tôi từng được rất nhiều người đặt câu hỏi: vì sao lớp trẻ ngày nay, những người chưa từng biết đến chiến tranh, lại yêu mến Đặng Thùy Trâm và cuốn nhật ký của chị?

Đặng Thùy Trâm - Ảnh 1.

Album ảnh những người thân yêu mà Đặng Thùy Trâm nâng niu làm trước khi cô hy sinh - Ảnh: Tư liệu gia đình

"Giọt lệ chảy dài thấm mặn yêu thương"

Chị Thùy đã được định mệnh chọn để có mặt trong câu chuyện kỳ diệu cuốn nhật ký trở về với mẹ sau 35 năm lưu lạc, để lan tỏa khát khao "tận tụy làm người", để mở cánh cửa tâm hồn người Việt Nam cho thế giới biết, như lời Fred đã viết cho tôi trong một bức email: "Tôi thấy vô cùng khó hiểu, tại sao Thùy không đơn giản chỉ để lại cuốn nhật ký cho đồng đội giữ và sau đó đem về cho gia đình?

Có lẽ khi ngã xuống, Thùy đã bay lên cao và nhìn thấy ở bên kia chiến tuyến có hai người lính là

Bác sĩ Đặng Thùy Trâm luôn yêu thương và muốn tốt đẹp cho mọi người - Ảnh: Tư liệu gia đình

Khi biết có một cô gái Hà Nội tên là Thùy Trâm về Bệnh xá Đức Phổ, tôi chăm chú theo dõi. Tôi quá biết Đức Phổ, địa bàn của sư đoàn kỵ binh bay số 1, rồi lữ đoàn 196, những đơn vị được trang bị mạnh nhất, hiện đại nhất của quân đội Mỹ. Đối mặt với họ là một cô gái Hà Nội, người yêu của bạn tôi.

Tôi thầm theo dõi cuộc chiến đấu của cô và theo dõi mối tình của hai người. Cảm phục, thương mến, lo lắng. Tôi tin rằng Hưng sẽ thắng, Trâm sẽ thắng.

Có lần tôi đã nói về Thùy Trâm rằng đó là một người anh hùng đêm nào cũng ngồi một mình, cô đơn và khóc vì nhớ nhà, nhớ Hà Nội, nhớ mẹ, nhớ các em, vì những thảm cảnh của bà con Đức Phổ mà cô chứng kiến hằng ngày. Cô là một người vô cùng mạnh mẽ và cùng lúc vô cùng yếu đuối, một người con gái vô cùng con gái vì vô cùng mong manh giữa cuộc đời, giữa chiến tranh.

Người nữ anh hùng đó, cho đến phút cuối cùng của đời mình vẫn đau đớn vô cùng, vẫn không thể chấp nhận được sự tan vỡ mối tình tan vỡ của cô, không thể chấp nhận rằng tình yêu là đối lập với chiến tranh, với cuộc chiến tranh của cô.

Cô gái ấy có những lý lẽ tình yêu khác, "trái tim có những lý lẽ mà lý trí không biết". Cô tin rằng tình yêu của họ càng đẹp vô cùng khi nó càng mong manh trước uy hiếp tàn khốc của chiến tranh, thậm chí trước cái chết.

Tôi cũng biết những người chỉ huy trong chiến tranh sự dũng cảm của họ vừa là của người lính vừa khác người lính. Đối với họ, sự sống chết của chính họ ít quan trọng hơn rất nhiều sự sống chết của hàng trăm con người được giao cho họ.

Họ phải thường xuyên đứng trước những quyết định đòi hỏi tình yêu và trách nhiệm cao nhất đối với con người, lại phải vừa tỉnh táo, quyết đoán đến lạnh lùng về sự hy sinh của những người khác. Hưng viết cho Thùy:

Những người đi chiến đấu

Không muốn nặng thêm khẩu súng

Một mối tình quá xa

Và nhất là

Nỗi ân hận quá nhiều

Bắt một người yêu

Phải đợi...

"Tôi biết trong câu chuyện đẹp và buồn, rất buồn và rất đẹp này, không có đúng sai, chẳng nên đi tìm đúng sai ở đây. Cũng như chẳng bao giờ nên đi tìm đúng sai trong tình yêu.

Một chất nhân bản sâu xa, trong quyết định của Hưng và trong cả sự nhất thiết không chịu chấp nhận quyết định ấy của Thùy. Rất có thể chính vì có điều đó mà chúng ta đã đi qua được thắng lợi cuộc chiến tranh khốc liệt đến kinh hoàng vừa rồi. Phải không Hưng? Phải không Thùy?" (NGUYÊN NGỌC)

________________________________________________

Tôi nghĩ cái quý nhất ở chị tôi là tình yêu thương. Dũng cảm, gian khổ thì nhiều người dũng cảm, gian khổ hơn chị tôi. Nhưng cái mà chị đến được với mọi người chính là trái tim ngập tràn yêu thương của chị dành cho mọi người.

Kỳ tới: Chị tôi luôn mở ra cánh cửa tình yêu

Bác sĩ Đặng Thùy Trâm và cuốn nhật ký thứ 3 - Kỳ 5: Thùy vẫn còn sống mãi - Ảnh 3.Bác sĩ Đặng Thùy Trâm và cuốn nhật ký thứ 3 - Kỳ 4: Chị Thùy của tôi

Thực sự chị Thùy của tôi không phải là người con gái đẹp, với khuôn mặt tròn làn da trắng dáng người nhỏ nhắn và mái tóc xõa trên lưng, chị dễ lẫn vào đám đông như bao cô gái trẻ khác, nhưng khi được tiếp xúc với chị, ở chị lại có một sức hút kỳ lạ.

Đọc tiếp Về trang Chủ đề