Thế mạnh nghìn tỷ USD đấu chiến thuật bất đối xứng: Đối đầu quân sự "căng như dây đàn" Ấn Độ – Pakistan

Cả Ấn Độ và Pakistan đều đã hiện đại hóa quân đội đáng kể trong những thập kỷ gần đây, nhưng Ấn Độ có lợi thế về quy mô, ngân sách và nguồn lực.

Ngân sách quốc phòng

Ngân sách quốc phòng là yếu tố cốt lõi phản ánh khả năng duy trì và hiện đại hóa lực lượng quân sự. Theo Bảng xếp hạng sức mạnh quân sự Global Firepower năm 2025, Ấn Độ chi khoảng 75 tỷ USD cho quốc phòng, trong khi Pakistan chi 7,64 tỷ USD, chỉ bằng khoảng 1/10 của Ấn Độ.

Hãng tin Reuters nhấn mạnh rằng nguồn lực tài chính vượt trội của Ấn Độ cho phép nước này đầu tư vào các hệ thống vũ khí tiên tiến, như máy bay chiến đấu Rafale và tên lửa đạn đạo hiện đại, trong khi Pakistan phụ thuộc nhiều vào viện trợ quân sự từ Trung Quốc và Mỹ.

Ấn Độ: Ngân sách lớn hỗ trợ mua sắm công nghệ mới, phát triển cơ sở hạ tầng quân sự, và duy trì lực lượng đông đảo. Tuy nhiên, trang xếp hạng tín dụng Moody’s cảnh báo rằng chi tiêu quốc phòng gia tăng có thể làm chậm củng cố tài chính của New Delhi nếu xung đột kéo dài.

Pakistan: Hạn chế kinh tế khiến Pakistan khó cạnh tranh về quy mô, nhưng nước này vẫn duy trì các chương trình tên lửa và vũ khí chiến thuật nhờ hỗ trợ từ Trung Quốc. Reuters lưu ý rằng Pakistan ưu tiên các hệ thống chi phí thấp như tên lửa Fatah và Abdali.

Thế mạnh nghìn tỷ USD đấu chiến thuật bất đối xứng: Đối đầu quân sự "căng như dây đàn" Ấn Độ – Pakistan- Ảnh 1.

Tiêm kích Rafale của Ấn Độ. Ảnh: Flight Global

Quân số

Quân số là một yếu tố quan trọng trong bất kỳ cuộc xung đột nào. Theo một số nguồn tin trên X, Ấn Độ có 1,45 triệu quân nhân tại ngũ, 1,15 triệu quân nhân dự bị, và 2,53 triệu dân quân; trong khi Pakistan có 654.000 quân tại ngũ, 550.000 quân dự bị, và 500.000 dân quân. Sự chênh lệch về số lượng mang lại lợi thế rõ ràng cho Ấn Độ.

Ấn Độ: Với dân số 1,4 tỷ người, Ấn Độ có nguồn nhân lực dồi dào, với 239 triệu người đủ điều kiện nhập ngũ mỗi năm. Lực lượng đông đảo này cho phép Ấn Độ triển khai quân đồng thời trên nhiều mặt trận, bao gồm cả biên giới với Pakistan và Trung Quốc.

Pakistan: Với dân số khoảng 300 triệu người, Pakistan có lực lượng nhỏ hơn nhưng được huấn luyện tốt, đặc biệt trong chiến tranh bất đối xứng. Reuters cho rằng Pakistan ưu tiên các đơn vị đặc nhiệm để đối phó với Ấn Độ trong các cuộc xung đột ngắn.

Khí tài quân sự

Về khí tài, Ấn Độ vượt trội về số lượng và chất lượng trong hầu hết các lĩnh vực, nhưng Pakistan duy trì sự cạnh tranh ở một số khía cạnh, đặc biệt là tên lửa và không quân.

Không quân: Ấn Độ sở hữu 2.229 máy bay (trong đó có 722 máy bay chiến đấu), so với 1.399 máy bay (bao gồm 357 máy bay chiến đấu) của Pakistan. Tờ New York Times ghi nhận rằng Ấn Độ đã hiện đại hóa không quân với các tiêm kích Rafale của Pháp, trong khi Pakistan dựa vào các máy bay F-16 của Mỹ và JF-17 do Trung Quốc sản xuất. Tuy nhiên, các báo cáo gần đây cho thấy Ấn Độ có thể đã mất ba máy bay chiến đấu trong các vụ tai nạn tại Kashmir, điều này đặt ra câu hỏi về độ tin cậy trong chiến đấu.

Lục quân: Ấn Độ có 4.201 xe tăng so với 3.742 xe tăng của Pakistan. Ấn Độ cũng vượt trội về pháo binh và hệ thống rocket, với 702 hệ thống rocket so với 602 của Pakistan. Reuters lưu ý rằng Ấn Độ có lợi thế về hậu cần và cơ sở hạ tầng quân sự gần biên giới.

Hải quân: Ấn Độ có 293 tàu chiến, bao gồm 18 tàu ngầm, trong khi Pakistan có 114 tàu chiến, với 8 tàu ngầm. Hải quân Ấn Độ mạnh hơn về tàu sân bay và tàu khu trục, cho phép kiểm soát tốt hơn trên Ấn Độ Dương.

Tên lửa: Pakistan có lợi thế về các hệ thống tên lửa chiến thuật, như Fatah (tầm bắn 120 km) và Abdali (tầm bắn 450 km), được thử nghiệm gần đây, Reuters đưa tin. Trong khi đó, Ấn Độ có các tên lửa đạn đạo như Agni với tầm bắn xa hơn. Tên lửa của cả hai nước đều có khả năng mang đầu đạn hạt nhân.

Thế mạnh nghìn tỷ USD đấu chiến thuật bất đối xứng: Đối đầu quân sự "căng như dây đàn" Ấn Độ – Pakistan- Ảnh 2.

Tên lửa chiến thuật Abdali của Pakistan có thể mang cả đầu đạn thông thường và hạt nhân, được đặt theo tên của Ahmad Shah Abdali - nhà cai trị Afghanistan thế kỷ 18, người đã chỉ huy nhiều cuộc xâm lược vào tiểu lục địa Ấn Độ. Ảnh: Bộ Quốc phòng Pakistan

Khả năng hạt nhân

Cả Ấn Độ và Pakistan đều là các quốc gia sở hữu vũ khí hạt nhân, làm tăng nguy cơ leo thang trong bất kỳ xung đột nào. Theo một bài đăng trên X, Ấn Độ có khoảng 172 đầu đạn hạt nhân, trong khi Pakistan có 170. Reuters nhấn mạnh rằng cả hai nước đều không có ý định sử dụng vũ khí hạt nhân trừ khi bị dồn vào chân tường, nhưng nguy cơ tính toán sai lầm là rất cao trong một cuộc xung đột giới hạn.

Ấn Độ: Có hệ thống “bộ ba hạt nhân” (tên lửa, máy bay, và tàu ngầm), cho phép phản ứng linh hoạt hơn. Các tên lửa như Agni-V có tầm bắn lên tới 5.000 km.

Pakistan: Tập trung vào vũ khí hạt nhân chiến thuật để răn đe Ấn Độ trong các cuộc xung đột quy mô nhỏ. Hệ thống tên lửa Nasr của Pakistan có khả năng mang đầu đạn hạt nhân tầm ngắn.

Bối cảnh căng thẳng gần đây

Theo Reuters, căng thẳng Ấn Độ - Pakistan đã leo thang sau vụ tấn công khủng bố ở Pahalgam, Kashmir vào ngày 22/4, khiến 26 người thiệt mạng. Ấn Độ cáo buộc Pakistan hậu thuẫn vụ tấn công, điều mà Pakistan phủ nhận.

Đến ngày 7/5, Ấn Độ tiến hành “Chiến dịch Sindoor”, phóng tên lửa vào 9 địa điểm được cho là căn cứ khủng bố ở Pakistan và Kashmir do Pakistan kiểm soát, dẫn đến thương vong dân sự, Reuters đưa tin. Pakistan tuyên bố bắn hạ 5 máy bay Ấn Độ và đáp trả bằng pháo kích qua biên giới.

Theo Reuters, các hành động này làm gia tăng nguy cơ xung đột toàn diện; Liên Hợp Quốc cũng như các nhà lãnh đạo quốc tế đã kêu gọi hai bên kiềm chế.

Thế mạnh nghìn tỷ USD đấu chiến thuật bất đối xứng: Đối đầu quân sự "căng như dây đàn" Ấn Độ – Pakistan- Ảnh 3.

Khói bốc lên sau khi một quả đạn pháo rơi xuống quận Poonch ở khu vực Jammu và Kashmir do Ấn Độ quản lý vào ngày 7/5.

Đánh giá rủi ro

Theo Reuters, Ấn Độ có lợi thế vượt trội về ngân sách, nhân lực, và khí tài, đặc biệt trong các cuộc xung đột kéo dài, nhờ nền kinh tế lớn hơn (GDP 4,2 nghìn tỷ USD so với 374 tỷ USD của Pakistan). Tuy nhiên, Pakistan duy trì khả năng đối đầu thông qua chiến tranh bất đối xứng và tên lửa chiến thuật, được hỗ trợ bởi liên minh chặt chẽ với Trung Quốc. Cả hai quốc gia đều sở hữu vũ khí hạt nhân, khiến bất kỳ xung đột nào cũng có nguy cơ leo thang mất kiểm soát.

New York Times lưu ý rằng các cuộc giao tranh gần đây, bao gồm các vụ đấu súng qua biên giới và tai nạn máy bay, cho thấy cả hai bên đều sẵn sàng hành động quân sự nhưng thiếu sự kiểm soát rõ ràng. Các bài đăng trên X nhấn mạnh rằng khả năng chiến tranh bất đối xứng của Pakistan có thể gây tổn thất lớn cho Ấn Độ trong ngắn hạn, nhưng Ấn Độ sẽ chiếm ưu thế trong dài hạn nhờ quy mô lực lượng.

Các giải pháp ngoại giao và kiềm chế, như kêu gọi của Liên Hợp Quốc, là cần thiết để tránh một cuộc chiến tranh có thể gây hậu quả thảm khốc.

Theo Reuters, Global Firepower, New York Times